Quyết không gục ngã, mẹ kiên cường cùng con chống lại bệnh hiểm nghèo
Cuộc đời này chẳng ai biết được ngày mai điều gì sẽ đến. Trong cuộc sống có lẽ hạnh phúc không phải là đạt được bất kỳ cái đích nào mà là khi chúng ta có được sức khoẻ và bình an.
Sau kết hôn, chị Phạm Ngọc Linh (Long An) vui sướng đón con gái đầu lòng chào đời. Vợ chồng chị không thể tả hết niềm hạnh phúc được làm cha, làm mẹ của mình. Tuy nhiên, niềm vui chẳng được bao lâu thì cuộc sống của chị liên tục rơi vào tình cảnh éo le.
3 năm sau khi kết hôn, vì lý do cá nhân nên chị và chồng không thể bước tiếp. Hai mẹ con khăn gói lên Long An thuê trọ sinh sống và làm việc. Hiện tại chị và con đang sống cùng nhau từ khi con gái được 3 tuổi.
Chia sẻ với chúng tôi về con gái bé nhỏ của mình là P.H.M.T (sinh năm 2014), chị Linh nói, bé M.T ra đời khỏe mạnh nhưng đến năm lên 8 tuổi, em có những biểu hiện bất thường về sức khỏe, chị Linh đã đưa con đi bệnh viện kiểm tra.
Dù không có chồng kề bên, chị Linh vẫn cố gắng hết mình để chăm con chu toàn. Ngờ đâu sóng gió ập tới, vào tháng 11/2022 chị phát hiện ra con mắc bệnh hiểm nghèo giai đoạn nặng, tai chị như ù đi, thực sự sốc, không dám tin đứa con bé bỏng lại bị căn bệnh quái ác này.
Nói về cảm giác lúc đó, chị Linh ví như “cuộc sống bỗng chốc trước mắt toàn là vực sâu không đáy, không có lối thoát nào” . Từ ngày phát hiện bệnh, tuổi thơ của M.T gắn liền với hóa chất.
Chị Linh quyết định nghỉ việc hẳn, cùng con lao vào cuộc chiến với căn bệnh hiểm nghèo, chị đã trải qua những đau đớn không sao kể xiết của một người mẹ khi thấy con mình đau, thậm chí có lúc chị còn không đủ tỉnh táo để chăm sóc con: “Giờ mình chỉ muốn bình yên bên con, dành hết thời gian còn lại cho con” .
Chị kể: “Tôi còn nhớ lần đầu tiên sau khi truyền hóa chất, con đau nhiều và mệt. Nằm li bì, lúc tỉnh kêu mẹ ơi cứu con mà mình chỉ biết khóc” .
Dù đang trải qua những ngày tháng khó khăn nhất nhưng T. lúc nào cũng nở nụ cười lạc quan, vui vẻ vì sợ mẹ buồn. “Con bé chỉ nghĩ là chân đau và điều trị khi nào chân hết đau thì sẽ được về nhà. Con đâu biết được là mọi chuyện chỉ là mới bắt đầu thôi” – Chị Linh nói. Nhìn hành trình chiến đấu bệnh tật của con mà chị quặn thắt tim gan. Theo dõi con từng phút, một sự thay đổi nhỏ của con cũng làm chị sợ.
Chị Linh cho biết, chị vẫn cho con đi học những lúc con khỏe để con có bạn bè. M.T là một cô bé hiếu động, vẽ đẹp, học giỏi, ngoan ngoãn và lễ phép từ bé. Tuy nhiên, từ khi bắt đầu hóa trị thì M.T không đi học được, cô bé rất nhớ trường, nhớ bạn. “Con nằm điều trị bệnh nhưng lúc nào cũng chỉ muốn về đi học thôi, chỉ lo nghỉ nhiều quá rồi học không theo kịp các bạn” – Chị Linh nghẹn ngào.
Ở lớp, M.T cũng được thầy cô và bạn bè yêu mến: “Mình chúc T. mau hết bệnh, mong sao có phép màu tạo nên sức mạnh để bạn vượt qua khỏi bệnh tật. Mình và các bạn rất nhớ và mong T. sớm quay lại với lớp học của chúng ta”, đó là lời trong bức thư của một người bạn học gửi cho T. Chị Linh nghẹn ngào khi đọc được những lời chúc của đứa trẻ cùng tuổi con, khi thấy con phải chống chọi với bệnh tật từng ngày.
Nhìn một ngày ngược xuôi lo cho con của chị, khó ai có thể cầm được nước mắt. Từ một người phụ nữ rạng rỡ, xinh đẹp, giờ đây chị tiều tụy. Để có thể lo cho con, chị đã vay mượn khắp nơi, nhờ tới sự hỗ trợ của gia đình, bạn bè để chạy chữa với hi vọng còn nước còn tát. Xót xa hơn khi nhìn thấy con hiểu chuyện đến đau lòng: “Nhiều lần con hỏi mẹ, tiền chữa bệnh con nhiều không, rồi mình phải tiết kiệm để có tiền chữa bệnh hả mẹ?” mà chị Linh không khỏi nghẹn lòng.
Kiệt quệ từ tinh thần đến vật chất là vậy nhưng chị Linh chưa bao giờ thôi hy vọng. "Mệt mỏi chứ, kiệt quệ chứ, nhiều lúc tưởng chừng mình không thể gượng dậy được nữa, nhưng nhìn nụ cười của con, mình lại có thêm động lực. Ngày nào còn con là ngày đó mình còn cố gắng, mất con với mình là mất tất cả" , chị Linh tâm sự.
Có những lúc tưởng chừng điều tồi tệ nhất sẽ xảy ra nhưng 2 mẹ con đều mạnh mẽ vượt qua. Vì thế, chị Linh cũng tự nhủ mình phải cố gắng để có thể là chỗ dựa cho con, đồng hành với con trong hành trình gian nan này.
Chị Linh cũng gửi gắm những lời động viên cho các gia đình cùng hoàn cảnh như mình: “Hãy luôn cố gắng trong cuộc chiến này, dù thắng hay thua con vẫn là một chiến binh và riêng đối với mẹ con là một thiên thần nhỏ, chính vì là thiên thần nên sẽ tìm những nơi tốt đẹp nhất để đến” .
Chị Linh không mong gì hơn ngoài việc sức khỏe của con tiến triển tốt, mong Y học phát triển tìm ra thuốc chữa được bệnh hiểm nghèo để các bé mắc bệnh được khỏe mạnh lớn lên.
Cùng cập nhật những tin tức hấp dẫn tại YAN!
Phụ nữ vốn sinh ra đã thiệt thòi. Họ không chỉ đi làm kiếm thêm thu nhập mà còn phải chăm sóc gia đình, nuôi dạy con gái.
Ai cũng có những câu chuyện của riêng mình. Mặc dù đối diện với nhiều điều tiêu cực, biến cố trong cuộc sống thế nhưng bất kì căn bệnh nào cũng sẽ không còn đáng sợ nữa khi mỗi người giữ được tinh thần lạc quan, vui vẻ. Con cái chính là động lực, chỗ dựa tinh thần lớn cho người phụ nữ trong câu chuyện trên có thêm sức mạnh, nỗ lực nhiều hơn để vượt qua tất cả.