Chặng đường 9 năm theo đuổi đức tin của thầy phó hiệu trưởng trường THCS

Chia sẻ Facebook
16/09/2022 14:47:01

Chặng đường 9 năm theo đuổi đức tin của thầy phó hiệu trưởng trường THCS

Cuộc sống sung túc nhưng bệnh tật đeo bám

Tôi là Phạm Văn Đông, sinh năm 1977, quê tại Yên Mô, Ninh Bình. Tôi từng làm Phó hiệu trưởng các trường THCS Yên Từ, Yên Phong, Yên Đồng. Năm 2012, tôi xin nghỉ quản lý và chuyển về trường THCS Yên Mỹ.

Nhớ lại thời điểm năm 2011, lúc đó cuộc sống của tôi khá yên bình, ngày ngày cùng vợ đến trường, tâm huyết với nghề đưa đò. Tôi vừa giữ chức quản lý, vừa kiêm trưởng phòng Bảo hiểm phi nhân thọ, công danh vậy là cũng mãn nguyện rồi.

Nói về việc dạy học, tuy tôi hơi nóng tính, nhưng vẫn được học trò tin yêu. Chỉ buồn nhất là thân thể tôi mắc nhiều bệnh: gai đôi cột sống, máu nhiễm mỡ, gan nhiễm mỡ, xoang mũi, tay lột da vào mùa đông… Tôi dùng từ thuốc Tây cho đến các môn tập luyện nhưng cũng chỉ có tác dụng phần nào.

Thầy Đông bên các học trò của mình (ảnh nhân vật cung cấp)

Thử tập Pháp Luân Đại Pháp mặc dù không quá tin

Là giáo viên Toán-Lý, tôi rất coi trọng khoa học thực chứng, nên thường cái gì phải thấy thì mới tin. Một ngày nọ, tôi vô tình đọc trên mạng thấy có nhiều người nói tập Pháp Luân Công (còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp) rất tốt; tôi cũng thử tập nhưng không tin lắm.

Tôi cứ tập nửa tin nửa ngờ như thế được khoảng 6-7 tháng thì bất ngờ phát hiện ra 2 cái gai đôi ở đốt sống lưng tự nhiên biến mất. Điều này thực sự đã làm tôi chấn động.

Bác sĩ nói không thể chữa triệt để bệnh gai đôi, chỉ mổ ra mài nhưng sau nó sẽ mọc lại. Tôi cũng ngạc nhiên vì bệnh đau đầu tự dưng biến mất, trĩ nội giảm 20%- 30%. Hai bàn tay bị lột da vào mùa đông thì giảm 60%-70%. Trước đây, mỗi mùa đông hai bàn tay tôi bị lột da, rớm máu, không dám sờ nhiều vào nước. Vậy mà chỉ tập mấy bài khí công của Pháp Luân Công sao kì diệu thế?

Không những thế, Pháp Luân Công có 5 bài tập nhưng tôi chỉ tập bài 1 và bài 3. Vì bài 2 tập tay rất đau, bài 5 thì không xếp bằng được, bài 4 vì bị gai đôi nên tôi ngại cúi xuống đứng lên. Chỉ tập có vậy mà tự nhiên đứng lên ngồi xuống không cần vịn nữa. Ngay cả bệnh xoang mũi cũng biến mất lúc nào không hay. Quả thật là kỳ lạ!

Nghe nhiều thông tin trái chiều

Thầy Đông đang đọc sách Chuyển Pháp Luân (ảnh nhân vật cung cấp)

Lúc đó (năm 2012), tôi chỉ đọc một lần duy nhất cuốn “Chuyển Pháp Luân” (cuốn sách chính chỉ đạo tu luyện Pháp Luân Công), trong khi đúng ra thì phải đọc đi đọc lại nhiều lần. Tôi chỉ hiểu sơ sơ rằng làm người tốt như thế nào, và tôi cũng chỉ bỏ được một chút tính nóng nảy; tôi biết giúp vợ con một chút (điều không hề có trước đây), biết nghĩ cho anh em, xóm làng một chút… Tính ra cũng không có gì đáng kể, vậy mà không ngờ sức khỏe của tôi lại có chuyển biến tốt như vậy.

Sau đó tôi đã tìm hiểu kỹ hơn về Pháp Luân Công. Tôi tìm đọc nhiều bài giảng của Sư phụ Lý xem các bài viết về Pháp Luân Công ở nhiều góc nhìn khác nhau. Tôi trăn trở: Pháp Luân Công tốt thế sao truyền thông không quảng bá rộng rãi cho nhiều người hơn nữa biết đến? Sao Pháp Luân Công tốt thế mà lại bị Đảng Cộng sản Trung Quốc bức hại? Rồi không biết mình tập thì có bị ảnh hưởng gì không? Mình còn phải lo kinh tế cho gia đình, có trách nhiệm với vợ con, bố mẹ… liệu có nên tập tiếp không?

Đưa ra lựa chọn

Tôi tĩnh tâm hồi tưởng lại từng việc. Từ khi tập tôi khỏi bệnh, không còn chịu những cơn đau, không thiệt hại kinh tế, không xung đột vợ chồng… Những điều tốt như vậy ở đâu ra? Tôi phát hiện ra những người hay nói xấu về Pháp Luân Công thì thường là chưa đọc sách Chuyển Pháp Luân, mà chỉ nhìn bề ngoài mà đưa ra nhận xét một cách rất phiến diện và sai lầm.

Sau thời gian cân nhắc và dựa vào trải nghiệm của chính mình, tôi quyết định vẫn tiếp tục tập Pháp Luân Công.

Tâm tính đề cao, đối xử với học sinh nhẹ nhàng hơn

Thầy Đông đang luyện bài công pháp số 5 của Pháp Luân Công (ảnh nhân vật cung cấp)

Một hôm, tôi rất tâm đắc 22 chữ trong cuốn “Chuyển Pháp Luân” nên muốn học thuộc. Nhưng ai ngờ học suốt 4 tiếng đồng hồ mà không thuộc được. Tôi dùng đủ mọi phương pháp để ghi nhớ nhưng không tài nào nhớ nổi. Trước giờ tôi vẫn tự cho là mình thông minh, bài toán nào cũng chỉ cần đọc một lượt là nhớ ngay, vậy mà…


Tôi bỗng giật mình nghĩ lại, bao năm qua tôi luôn mắng học sinh: “Có cái định lý mà không thuộc” . Tôi thấy lúc đó mình thật bất thiện. Đâu có học sinh nào muốn học dốt? Có thể chúng cũng muốn thuộc bài như tôi mà lại không làm được… Lúc này tôi mới thấy thương học sinh, cũng thấy mình thật ngốc nghếch.

Từ đó tôi đã đối xử với học sinh hòa ái hơn, không trách mắng, bạo lực, hình phạt. Lớp học sinh cá biệt của trường, sau khi tôi chủ nhiệm thì chất lượng học khá cao; thi cuối kỳ không có điểm dưới trung bình.

Nhiều học sinh được hưởng lợi từ Pháp Luân Công

Trường THCS Yên Mỹ, Ninh Bình có một học sinh tên A. Em này thận yếu nên trong giờ học hay xin ra ngoài. Tôi khuyên em về nhà mở đọc bài trong trang web của Pháp Luân Công. Em làm theo. Dần dần không thấy em xin ra ngoài nữa. Gia đình kiểm tra lại cho con thì thận khá ổn. Thằng bé từ đó, cứ hết tiết là chạy đi tìm thầy, đòi cầm cặp cho thầy để đọc cuốn Chuyển Pháp Luân.

Một học sinh tên B, lớp 9, rất không lễ phép, không thầy cô nào dạy bảo được. Tôi thấy vậy thì lại thương vô cùng. Tôi nói cho em về luật nhân quả, về việc tại sao cần phải đối xử tốt với tất cả mọi người, mọi vật. Nhà em cách nhà tôi mấy cây số, em xin phép mỗi tuần 2 buổi tối đến nhà thầy học Pháp (đọc sách Chuyển Pháp Luân) cùng mọi người. Từ đó em thay đổi nhiều, rất ngoan, học hành cũng tiến bộ. Nhà trường, thầy cô, bạn bè đều rất hài lòng.

Nhiều học sinh cá biệt đã thay đổi nhờ Pháp Luân Công (ảnh nhân vật cung cấp)

Những cơn sóng ngầm bắt đầu đổ dồn về tôi

Từ ngày tu luyện, tôi thay đổi bản thân mỗi ngày tốt hơn. Là giáo viên tôi mong điều tốt đẹp đến với học trò. Ngoài dạy văn hóa, tôi còn dạy học sinh về đạo đức, tìm kiếm các phương pháp phù hợp vừa đạt hiệu quả tốt trong học tập, lại nâng cao đạo đức. Và ai cũng có thể thấy là hiệu quả rất tốt. Nhưng những cơn sóng ngầm bắt đầu đổ dồn về tôi…

Không biết nghe thông tin từ đâu mà công an tỉnh Ninh Bình, công an huyện, xã, lãnh đạo địa phương lại biết và mời tôi ra hội trường UBND xã Yên Mỹ làm việc. Nội dung làm việc thì ra là muốn nói tôi ngừng tu luyện Pháp Luân Công. Tôi biết là họ đã bị nghe những thông tin sai lệch ở đâu đó nên mới nghĩ Pháp Luân Công là xấu.

Lúc đó tôi có phần sợ hãi, vì chưa gặp phải tình huống này bao giờ, hai tay tôi run rẩy… nhưng phút chốc tôi trấn tĩnh lại và cầu xin Sư Phụ; tôi cũng nghĩ rằng phải giúp những người hiểu sai về Pháp Luân Công biết được sự thật và đừng tạo nghiệp với Phật Pháp. Lúc này tôi thấy bình tĩnh lạ thường.


Buổi làm việc hôm ấy kéo dài từ 7h30ph đến 12h30ph. Họ nói ra nhiều nhận thức sai lầm về Pháp Luân Công, tôi cứ từ từ giải thích từng khúc mắc trong tâm cho họ. Cuối cùng khi ra về, lúc bước xuống cầu thang, một công an vỗ vai tôi nói: “Ông cứ tập đi, chẳng ai làm gì được ông đâu”.

Nhiều tin đồn thất thiệt

Đủ thứ tin đồn thất thiệt nhắm vào thầy Đông (ảnh nhân vật cung cấp)

Nhưng chuyện cũng chưa dừng lại ở đây, không biết áp lực từ đâu đưa xuống mà tôi bị gây khó dễ rất nhiều ở trường. Hơn nữa còn có rất nhiều tin đồn thất thiệt rằng tôi đã bị đuổi dạy, trong khi tôi vẫn đi dạy bình thường. Ngay cả chị họ ở cạnh nhà cũng tưởng là tôi bị đuổi dạy thật; tôi nói mà chị ấy còn không tin.


Rồi không biết ai lại lan truyền tin đồn rằng tôi không dạy con, để con học dốt. Cách đây hơn 3 năm, vợ chồng một anh chị trên Thành phố Tam Điệp bảo tôi: “Em để thời gian dạy con học một chút”.

Tôi hỏi có vấn đề gì không thì anh chị ấy nói rằng nghe người ta nói tôi mải tập Pháp Luân Công nên để con học hành dốt nát.


Tôi nói đùa với chị: “Để mấy bữa nữa thi cấp ba, con em đỗ thủ khoa, em sẽ đưa chị cái giải Đinh Bộ Lĩnh treo ở cửa quán cho họ khỏi nói nhé.” Và con tôi đỗ thủ khoa thật.

Kiên định với đức tin của mình

Các học viên Pháp Luân Công đang luyện công tại công viên (ảnh: Thuctinhvn)

Mọi người từ cơ quan đến hàng xóm cứ bàn ra tán vào về tôi, đủ mọi thông tin sai lầm; cũng không biết là ai lại cứ đi đặt điều như thế. Tuy vậy, ở trường cũ hay mới tôi vẫn làm tốt công việc của mình, đồng nghiệp và học sinh vẫn tin yêu. Khi ra ngoài, các vị lãnh đạo đã từng làm việc với tôi đều rất tôn trọng…

Năm 2012 – 2013, thời điểm tôi tập, ở Ninh Bình không có mấy người tập. Ở các huyện xa khi có người tập, họ lại nhờ tôi đến giúp đỡ. Dần dần rồi số người tập cũng đông lên. Bà con hàng xóm xung quanh rồi từ từ cũng đều biết Pháp Luân Công là tốt.

Đại Pháp đã cải biến tôi rất nhiều

Trước tôi chê cười những người đàn ông rửa bát cho vợ. Nay nhờ tu luyện tôi đã thay đổi. Tôi cũng rửa bát, nấu cơm, quét nhà… Tính nóng đã bỏ 7, 8 phần; làm được điều gì tốt cho người khác tôi làm ngay.

Thầy Đông đã thay đổi rất nhiều và biết quan tâm hơn đến người khác (ảnh nhân vật cung cấp)

Ban đầu thấy tôi bị can nhiễu nhiều quá, người nhà cho rằng tôi gây phiền phức cho mọi người. Nhưng thật may, sau một thời gian, gia đình tôi đã liễu giải được Pháp Luân Công tốt thế nào, Vợ con tôi và hơn nửa gia đình nội ngoại đôi bên lần lượt bước vào tu luyện.

Tôi biết mình còn nhiều thiếu sót trong tu luyện, như nóng nảy, hiển thị, tranh đấu, ích kỷ… chưa thật tốt như Sư Phụ yêu cầu. Nhưng tôi luôn cố gắng để tốt lên từng ngày. Tôi cũng muốn giúp nâng cao đạo đức cho học sinh trong trường; để các em sau này vừa có tài mà cũng có đức.


Nhìn lại chặng đường 9 năm theo đuổi đức tin đầy sóng gió, tôi không hề hối hận đối với lựa chọn của mình. Những khó khăn mà tôi gặp phải, cũng chính là những thử thách giúp tôi thêm đề cao trong tu luyện. Bạn đọc cần hỗ trợ gì tại Ninh Bình, xin cứ gọi cho tôi qua số điện thoại 0868 615 123, hoặc số 0788 063 119. Hay nếu muốn tìm hiểu về Pháp Luân Công thì bạn có thể vào trang web chính https://vi.falundafa.org/, hoặc là vào link https://hocphapluancong.com/ để được hướng dẫn thêm về pháp môn này.


Theo Nguyện Ước

Chia sẻ Facebook