‘Bí quyết đặc biệt’ cải thiện mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu

Chia sẻ Facebook
04/07/2022 08:36:03

‘Bí quyết đặc biệt’ cải thiện mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu

Bị trầm cảm vì mâu thuẫn với mẹ chồng

Tôi là Phạm Thị Vân, sinh năm 1983, hiện đang sinh sống tại Hải Phòng. Cũng giống như nhiều nàng dâu khi sống với bố mẹ chồng, tôi luôn cố gắng làm tốt công việc gia đình với tâm thái là trách nhiệm của một người con dâu.

Thời gian đầu về nhà chồng, tôi sống với mẹ chồng và em trai chồng vì chồng tôi còn học trên Hà Nội. Khi có em bé, tôi vẫn hết sức vừa chăm con vừa làm việc nhà vừa đi làm. Do làm các việc không đươc chỉn chu, cẩn thận nên mẹ chồng luôn chê bai, không hài lòng. Dù không nói ra nhưng trong lòng tôi luôn cảm thấy bực tức, bất công. “Sao mình làm nhiều như vậy mà mẹ chồng luôn chê trách, không hài lòng việc gì hết?… Thậm chí, luôn chê tôi không bằng các con trai của bà dù họ không ai làm gì hết …”

Chị Phạm Thị Vân. (Ảnh qua Nguyện Ước)

Tôi không chia sẻ với ai về  hoàn cảnh của mình mà chỉ âm thầm chịu đựng. Bố mẹ đẻ, chị em ruột, tôi cũng không nói gì. Sợ mọi người phải lo cho mình nên tôi luôn tỏ ra mọi chuyện đều ổn. Tuy vậy, tâm trạng tôi rất không tốt. Thời gian đó, tôi bị trầm cảm nhẹ, đi làm thường hay lạc đường dù đoạn đường chỉ có 7km. Khi đi xe hay tự ngã dù không có ai va chạm vào mình. Tôi luôn suy nghĩ, dằn vặt tại sao lại như vậy. Tôi hối hận vì lấy chồng xa (tôi quê ở Ninh Bình). Tự nghĩ: “Nếu được chọn lại mình sẽ không lấy chồng xa thế này nữa.”

Về đến nhà là tôi cảm thấy rất áp lực. Mỗi khi chồng về nhà, tôi thường kêu ca, trách móc bố mẹ với chồng mình. Chồng tôi cũng hiểu và thường động viên nhưng lại giữ im lặng, không có ý kiến gì với mẹ càng khiến tôi bực tức. “Vì sao chồng không nói một lời để bảo vệ mình?…”

Sau này tôi mới hiểu ra sự khó xử của chồng khi đứng giữa mẹ và vợ. Thời điểm đó, gia đình rất căng thẳng, ít khi có sự vui vẻ thật sự. Tôi ôm giữ một quan điểm: là làm hết công việc của mình rồi lên gác, ít khi nói chuyện với mẹ chồng; bà cần gì thì tôi sẽ làm, không thì thôi. Lâu dần, tôi hình thành một sự phản xạ, cứ mẹ nói gì là tôi bài xích ngay, không cần biết đúng hay sai. Vì tôi cho rằng bà đang ám chỉ điều gì đó về tôi. Tôi cũng dễ nổi nóng, trước là với con, sau thì ngay cả trước mặt bà. Tôi bắt đầu thông qua nói con mình mà ám chỉ về bà…

Giờ nghĩ lại, tôi thấy mẹ thật bao dung. Lúc đó, bà thường không nói gì. Bà nghĩ có thể do tôi đi làm về mệt hay đang gặp chuyện bực mình gì ở bên ngoài nên mới như vậy. Khi hiểu ra, tôi tự thấy xấu hổ vì sự nhỏ nhen của mình…

Sự kiện trọng đại đến với cuộc đời tôi

Năm 2014, trong một lần lướt mạng tôi thấy một bài viết có hình ảnh mọi người đang tập luyện môn tập nào đó. Tò mò tìm hiểu, tôi thấy mọi người chia sẻ là môn Pháp Luân Công. Môn này rất tốt cho sức khỏe. Tôi tìm hiểu sâu hơn, nghe thử các bài giảng của Đại sư Lý và học các động tác của bài công pháp số 1. Nhưng thời điểm đó, con thứ 2 còn nhỏ nên việc nghe Pháp và tập luyện cũng dừng lại.

Đến cuối năm 2019, vô tình tôi biết cô bên cạnh nhà cũng tu luyện Pháp Luân Công. Nhờ sự động viên, hướng dẫn của cô tôi đã quay lại tu luyện từ đó đến nay.

Nhờ đọc các bài giảng của Sư phụ Lý mà chị Vân hiểu ra nhiều đạo lý. (Ảnh qua Nguyện Ước)

Thời gian đầu, được sự hướng dẫn của mọi người tôi cũng tích cực học Pháp và luyện công. Do được nghỉ dịch nên mỗi ngày tôi đọc một bài giảng của Sư Phụ nhưng không hiểu được gì nhiều. Vậy mà, tôi nhận thấy cơ thể có nhiều thay đổi, rõ ràng thấy sức khỏe ngày một khỏe hơn. Trước đây, khi đi làm cả ngày về tôi phải dành thời gian nghỉ ngơi rồi mới tiếp tục công việc nhà nhưng giờ thì ngược lại. Trước dành khá nhiều thời gian để ngủ nhưng cơ thể vẫn mệt mỏi, giờ ngủ ít nhưng lại rất khỏe mạnh; một vài bệnh của tôi như trầm cảm, huyết áp thấp… cũng không thấy xuất hiện nữa. Điều đó thật là kỳ diệu! Tôi nhận ra rằng môn tập này không hề tầm thường…

Khi thấy luyện công sức khỏe tốt lên và thấy nhiều học viên chia sẻ họ đã khỏi rất nhiều loại bệnh, tôi đã hướng dẫn các con tập cùng với mong muốn các con được khỏe mạnh. Vừa động viên, hướng dẫn các cháu tập nhưng tôi cũng không hy vọng nhiều. Bất ngờ là tôi nhận thấy các cháu không còn phải uống thuốc viêm họng nữa. Trước đây, tháng nào ít nhất cũng một lần phải đi mua thuốc. Đợt dịch bệnh vừa qua, các con tôi và tôi không bị nhiễm mặc dù các thành viên khác trong nhà đều dương tính…

Hai con trai của chị Vân tham gia luyện công cùng mọi người. (Ảnh qua Nguyện Ước)

Đứa con trai nhỏ của tôi vốn mắc căn bệnh khó chữa, là giảm tiểu cầu, viêm gan B. Gia đình đã chạy chữa thời gian dài, phải uống thuốc trường kỳ. Quá trình chữa trị cho con, tinh thần tôi thực sự suy sụp vì cháu mới chỉ 5 tuổi. Bệnh viêm gan B không có thuốc đặc trị, đặc biệt với trẻ nhỏ bác sỹ chỉ định không điều trị trong trường hợp chưa nguy hiểm. Cháu chủ yếu uống thuốc bắc, thuốc nam. Tuy nhiên, sau thời gian ngắn tập luyện, cháu không cần dùng thuốc gì, sức khỏe ổn định.

Từng bước hóa giải mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu

Thời gian đầu khi mới tu luyện, mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu của tôi vẫn không có nhiều thay đổi, bởi tôi vẫn ôm giữ quan niệm như trước. Dần theo thời gian, nhờ đọc Pháp nhiều, chiểu theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn giúp tôi nhìn lại những hành động, suy nghĩ của mình như vậy là chưa được, chưa Thiện. Tôi nghĩ: “Mình đã là người tu luyện chân chính thì phải bỏ đi những cái không tốt. Tôi phải thay đổi, cải thiện mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu cho thật tốt”. Nghĩ là làm, tôi bắt đầu cố gắng thay đổi, từng chút một. Tuy nhiên, điều đó thật sự khó và cũng không làm được ngay.

Tôi bắt đầu bằng việc nhẫn nại nghe mẹ chồng nói mà không nói lại, tuy vẫn khó chịu. Những sự việc trước đây tôi để bụng thời gian dài thì giờ tôi có thể nhanh chóng cho qua. Tuy nhiên sâu trong tâm vẫn có gì đó len lỏi. Pháp bảo mà Sư phụ Lý dạy đệ tử của mình là luôn luôn hướng nội. Hướng vào bản thân mình mà tìm lỗi sai, bất kể người khác đúng sai thế nào thì lỗi vẫn là từ mình.

Tôi nhìn thật kỹ tâm mình, thấy sự oán hận vẫn còn rất nặng. Tôi chưa thay đổi từ gốc rễ, vẫn chỉ là nhìn vào cách người khác đối với mình và dùng tiêu chuẩn của mình để đánh giá đúng sai.

Trước đây khi xong việc nhà tôi về phòng, ít khi nói chuyện với bố mẹ. Có việc gì tôi chủ động tự giải quyết chứ không nói chuyện hay nhờ sự giúp đỡ từ bố mẹ. Mọi người đều có khoảng cách, cố gắng làm tròn nghĩa vụ chứ không thực sự yêu thương, chia sẻ. Giờ tôi là người tu luyện, tôi phải giúp mọi người và chính mình phá bỏ điều đó.

Tôi chủ động nói chuyện với mẹ chồng, nhẫn nại nghe ý kiến của mẹ dù không hợp với quan điểm của mình. Bà cứ nói mãi những câu chuyện hồi còn trẻ, những vất vả, uất ức khi mới làm dâu… Trước tôi nghe nhiều thì thấy rất khó chịu; luôn nghĩ tại sao mẹ nói mãi về chuyện đó mà không chán. Tôi luôn tìm cách để không phải ngồi nghe.

Trong gia đình chị Vân, khoảng cách mẹ chồng nàng dâu đã không còn xa cách. (Ảnh qua Nguyện Ước)

Bây giờ, nếu có thời gian tôi đều chú ý nghe mọi câu chuyện của bà . Tôi ngộ rằng, đến tuổi này, sau khi trải qua nhiều thăng trầm của cuộc sống, bà cũng chỉ muốn có người nói chuyện, có người nghe và cũng để con cháu thấu hiểu sự vất vả của mình, biết trân trọng những gì đang có. Khi viết những điều này, tôi chợt nhận thấy hình ảnh mình trong đó. Tôi cũng luôn kêu ca, phàn nàn về những vất vả, bất công của mình, có điều người nghe là chồng mình. Nếu không tu luyện, sau này tôi cũng sẽ giống như mẹ hiện nay. Và con dâu, con trai mình cũng trong hoàn cảnh như mình bây giờ.

Tôi góp ý chân thành những điều tôi cho là không hợp lý, khó tiếp thu với những người trẻ như tôi hay các con. Tôi cũng nói rõ quan điểm của mình để bố mẹ hiểu. Tôi mong các thành viên cùng điều chỉnh và trên hết là hiểu nhau hơn.

Trước tôi hay bực tức, bất mãn vì bố mẹ can thiệp vào mọi việc, đặc biệt là việc dạy dỗ con cái. Tuy không vừa ý nhưng lại không dám nói. Chồng tôi cũng không dám nói gì làm cho trong lòng tôi luôn cảm thấy buồn bực. Giờ tôi cũng tế nhị góp ý với ông bà về chuyện các cháu. Bố mẹ cũng hiểu và điều chỉnh mọi việc phù hợp hơn.

Tôi cũng chủ động nói chuyện với ông bà để ông bà hiểu hơn về chồng mình. Tôi cũng nói cho chồng hiểu những mong muốn của ông bà để hai bên cùng hiểu nhau hơn. Trước đây, khi nghe những phàn nàn về chồng con thế này thế khác, tôi không nói gì nhưng rất khó chịu. Giờ chia sẻ thẳng thắn rồi, bà vẫn nói nhưng ít hơn, tôi nghe nhưng không thấy trong tâm gợn lên chút gì. Tôi cũng suy xét, sửa mình khi bà không hài lòng về tôi…

Chị Vân cùng chồng và 2 con. (Ảnh qua Nguyện Ước)

Sau một thời gian, mọi người hiểu nhau hơn và tự điều chỉnh cho không khí gia đình vui vẻ. Trong quá trình đó, tôi cũng bỏ được rất nhiều tâm. Tâm oán trách, bực tức và cũng bỏ bớt cái tôi của mình. Đến giờ, không khí gia đình luôn vui vẻ, tuy không tránh được lúc này lúc khác nhưng rất nhanh chóng qua đi…

Cả gia đình được thọ ích

Bố chồng biết đến Pháp cùng thời điểm với tôi nhưng do chưa hiểu nhiều nên  không tu luyện được liên tục. Bố mẹ nghe người ta nói tu luyện Pháp Luân Công không được đi chùa, không thờ cúng tổ tiên; mẹ chồng theo hầu tứ phủ đã hơn 20 năm nên rất coi trọng cúng lễ; dù biết Pháp là tốt bố cũng không tập nữa. Bố nói: “bố biết là tốt nhưng nhà mình là trưởng không thể bỏ thờ cúng tổ tiên được. Bố để các con tập thôi.”

Sau hiểu Pháp hơn, tôi giảng rõ cho ông bà: “Tập môn này vẫn thờ cúng, đi chùa bình thường. Tu luyện là tu tâm, việc cúng bái hay đi chùa không ảnh hưởng đến tu luyện.” Bà đã hiểu và khuyên bố chồng quay lại. Ông đã quay lại tu luyện cho đến nay, tuy chưa thật sự tinh tấn.

Chị Vân tập bài công pháp số 2 của Pháp Luân Công. (Ảnh qua Nguyện Ước)

Chồng tôi sau một thời gian thấy tôi có nhiều thay đổi. Công việc làm tốt hơn, ít nổi nóng với các con, rõ nhất là tôi vui vẻ hơn, không còn than trách về bố mẹ chồng. Tôi động viên chồng, sau đó anh cũng bước vào tu luyện gần một năm. Lợi ích anh nhận được ngay là người khỏe lên; không còn đau đầu, các bệnh thoái hóa đốt sống cổ, đốt sống lưng, viêm khớp cổ tay đều đã giảm hẳn. Tâm tính tốt hơn, ít nổi nóng, quan tâm đến vợ con hơn. Khi có vấn đề xảy ra, vợ chồng bình tĩnh nói chuyện tìm cách giải quyết nên gia đình nhỏ của tôi luôn hòa thuận, vui vẻ.

Mẹ chồng tuy không tu luyện nhưng bà cũng nhận thấy những điều rất tốt từ Pháp. Bà thường nói với tất cả bạn bè, người thân về Pháp Luân Công. Bà đã hóa giải những hiểu nhầm không tốt về Đại Pháp cho những người trong khu chúng tôi ở. Bà cũng giới thiệu 2 người vào tu luyện.

Khi dịch bùng phát, gia đình tôi ba người bị cùng lúc. Tôi chăm sóc mọi người không giữ khoảng cách, không đeo khẩu trang nhưng tôi không bị lây nhiễm. Mẹ chồng tôi lại càng tin hơn vào sức đề kháng của những người tập Pháp Luân Công.

Sau một thời gian tu luyện tôi đã buông bỏ được nhiều chấp trước, tâm cũng bình hòa hơn. Tôi cũng ngộ ra rằng những người thân trong gia đình có mối nhân duyên rất lớn với tôi…

Mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu muôn thuở ấy đã được hóa giải nhờ Pháp chân chính chỉ lối. Tôi thật mừng vì nhờ tu luyện tôi mới hiểu: Muốn mối quan hệ thay đổi thì chỉ khi chính mình phải thay đổi thành tốt trước tiên. Mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu là điều rất khó để tháo gỡ, đúng là chỉ có Pháp mới cải biến nhân tâm.


Tôi để lại sđt tiện bạn đọc liên hệ 035 5398165. Hoặc nếu muốn tìm hiểu về Pháp Luân Công thì có thể vào trang web chính https://vi.falundafa.org/ hay vào link https://hocphapluancong.com/ để được hướng dẫn chi tiết.


Theo Nguyện Ước

Chia sẻ Facebook