Bà mẹ nỗ lực cả đời đồng hành cùng con đến lớp
Dù con có ốm đau hay thế nào đi nữa thì vẫn luôn là con của mẹ, và mẹ là người sẽ sẵn sàng hi sinh tất cả để chắp cánh cho ước mơ của con.
Cách đây không lâu, câu chuyện về nữ sinh khiếm khuyết đôi chân Nguyễn Thị Thùy (17 tuổi, ở làng chài Diêm Phố, thôn Nam Vượng, xã đảo Ngư Lộc, huyện Hậu Lộc, Thanh Hóa) và giấc mơ trở thành giáo viên của em sau khi được chia sẻ trên mạng xã hội đã khiến rất nhiều người xúc động. Dù bị bệnh nhưng Thùy không chấp nhận để số phận quyết định cuộc đời mình mà luôn cố gắng học tập thật tốt, vươn lên hoàn cảnh.
Và đằng sau những cố gắng khiến người đời nể phục của Thùy là bóng dáng bà Bùi Thị Tới (52 tuổi) - người mẹ tần tảo, sống hết mình vì con. Suốt 10 năm qua, bà chính là đôi chân của Thùy, luôn hỗ trợ em trên hành trình đi tìm con chữ.
Phụ Nữ Việt Nam viết, ngay từ giây phút chào đời, Thùy đã không có một đôi chân như đứa trẻ khác. "Lúc đó, bác sĩ nói bị nhau thai quấn chân nên không thể phát triển bình thường được. Dù gia đình đã vay mượn khắp nơi đưa con đi chữa trị ngoài Hà Nội nhưng điều trị suốt 3 năm vẫn không có hy vọng nên gia đình đành bỏ cuộc" , mẹ Thùy nghẹn ngào.
Kể từ đó, cả thế giới của Thùy chỉ quanh quẩn trong 4 bức tường chật hẹp. Năm Thùy 6 tuổi, bà Tới đưa con gái tới trường mầm non học chữ, thế nhưng chứng kiến bạn bè trang lứa vui chơi nhảy nhót, bản thân mình lại không đứng được với đôi chân co quắp nên Thùy tủi thân, không đi học nữa.
8 tuổi, bà Tới một lần nữa đưa Thùy đến lớp học tình thương của cô giáo trong làng để xin cho con học. Ở đây, bạn bè đa số đều có hoàn cảnh giống mình nên cô gái nhỏ không còn tự ti, nhanh chóng hòa nhập với mọi người. Sau 3 năm học, Thùy được cô giáo dẫn tới trường THCS Ngư Lộc xin đăng ký vào lớp 6 và được nhà trường tiếp nhận.
Khi Thùy trở thành học sinh đặc biệt ở trường cấp 2, bà Tới hàng ngày đều đạp xe đưa đón con gái đến lớp, dù nắng oi hay mưa tầm tã vẫn miệt mài đồng hành cùng con trên hành trình tri thức. "Nhiều hôm hai mẹ con ướt sũng vì gặp trời mưa, dù vậy cháu vẫn quyết tâm không bỏ buổi học nào" , người mẹ kể.
Được biết, bà Tới thường nhận bóc tôm, xẻ cá thuê cho các đại lý để kiếm tiền nuôi con ăn học, còn chồng bà đã gần 60 tuổi nhưng vẫn lênh đênh trên biển đánh cá thuê. Công việc của cả 2 vợ chồng dù rất vất vả nhưng thu nhập lại bấp bênh, ốm đau vẫn phải làm việc.
Trong kỳ thi trung học phổ thông vừa rồi, Thùy đặt 22,5 điểm nhưng lại xét tuyển học bạ vào ngành Công nghệ Thông tin của Trường Đại học Hà Nội. Nói về quyết định này, em chia sẻ: " Hồi còn bé, em từng có ước mơ sẽ trở thành cô giáo để dạy các bạn nhỏ có hoàn cảnh như mình. Tuy nhiên, khi lớn lên em nhận thấy khiếm khuyết trên cơ thể có thể thành rào cản khiến em không thể thực hiện tốt được ước mơ ấy. Vì vậy, em quyết định chọn ngành Công nghệ Thông tin để phù hợp hơn với bản thân mình. Hơn nữa, theo em tìm hiểu thì đây cũng là một ngành khá triển vọng".
Gia đình dự định khi chính thức lên Hà Nội nhập học, người mẹ sẽ tiếp tục đồng hành cùng Thùy trên giảng đường, là đôi chân đi học của con trong 1, 2 tháng đầu. Lúc em đã quen với môi trường mới, bà Tới sẽ về quê để làm việc kiếm tiền chu cấp cho con. Dù rất đau lòng vì con gái sinh ra không hoàn thiện nhưng người mẹ vẫn mong ước Thùy được đi học để có tương lai tươi sáng hơn. Vì vậy nên dù vất vả, cực khổ thế nào, bà vẫn luôn bên cạnh, sẵn sàng làm đôi chân cho con đi tìm tri thức.
Trước đó, dân tình cũng từng xúc động về câu chuyện người bố đơn thân 12 năm làm đôi chân đưa con đi học của 2 bố con ông Mai Ngọc Tuyết (54 tuổi, ở thành phố Vị Thanh, tỉnh Hậu Giang) và anh Mai Khánh Tân (21 tuổi). Cũng giống như bà Tới, người bố này chấp nhận vất vả, phải từ bỏ nhiều thứ nhưng luôn nỗ lực để thực hiện ước mơ của con trai.
Báo Thanh Niên viết, biến cố năm 5 tuổi khiến Tân bị co quắp tay trái và 2 chân mất khả năng đi lại. Dẫu vậy, anh vẫn khát khao đi học, và bố là người đồng hành cùng Tân trên mọi nẻo đường đến trường. Từ những năm cấp 1 phải buộc con vào lưng đến tháng ngày rong ruổi trên chiếc xe máy để đi học cấp 2, cấp 3, ông Tuyết lắm lúc cõng không nổi vẫn gắng sức đưa con tới lớp. Hiện, Tân đã là sinh viên đại học, có thể đi lại bằng nạng nhưng người bố vẫn luôn ở bên và sẵn sàng giúp đỡ con thực hiện ước mơ của mình.
Có thể thấy, bố mẹ luôn là người đồng hành bên chúng ta vô điều kiện, sẵn sàng hi sinh mọi thứ để chắp cánh cho ước mơ của con. Bạn nghĩ sao về 2 câu chuyện cảm động này? Hãy chia sẻ cho chúng tôi cùng biết nhé!
Con cái là tài sản quý giá nhất của bố mẹ nên dù có cực khổ đến thế nào họ vẫn sẽ cố gắng để chở che, bảo vệ và lo cho con có cuộc sống đầy đủ, tốt đẹp nhất có thể. Như bà Tới, vì con gái có đôi chân khiếm khuyết nên bà nguyện là đôi chân cho con, hàng ngày đồng hành cùng con trên con đường tri thức. Vậy mới biết tình cảm của bố mẹ luôn đẹp đẽ, thiêng liêng đến nhường nào, họ luôn nguyện hi sinh hết mình vì con mà không đòi hòi bất cứ điều gì.
Xem thêm những bài viết tương tự TẠI ĐÂY